Buổi chiều mùa đông của một thiên tài
Theo tiếng Ý, Pinturicchio có nghĩa là họa sĩ nhỏ. Nó trở thành biệt danh của danh họa người Ý - Bernardino di Betto sống tại thời kỳ Phục hưng. Ông thường vẽ những bức tranh tí hon nhưng luôn khiến cho người khác phải trầm trồ thán phục.
Gần nửa thiên niên kỷ sau, đất nước hình chiếc ủng lại sản sinh ra một thiên tài không hề kém cạnh Pinturicchio của thời kỳ Phục hưng. Chỉ khác, Pinturiccho phiên bản thời hiện đại vẽ lên kiệt tác cuộc đời mình trên lĩnh vực bóng đá. Đồng thời, anh cũng tạo ra một cuộc Phục hưng vĩ đại chưa từng có ở thành Turin.
Vào một buổi chiều mùa Đông lạnh giá, “bà đầm già” thành Turin phải đối đầu với một Fiorentina hùng mạnh được dẫn dắt bởi “vua sư tử” Gabriel Batistuta. Thế trận giằng co diễn ra cho đến phút thứ 89. Một đường chuyền dài vượt tuyến bên phía Juventus.
Chàng trai trẻ chỉ mới bước qua tuổi 20 chưa đầy 1 tháng tung chân vuốt bóng bằng má ngoài chân phải vẽ lên 1 đường cong tuyệt đẹp làm tung lưới Francesco Toldo. 3-2 cho Juventus. Các Juventini vỡ òa trong niềm vui sướng vô bờ.
Đó cũng trở thành điểm xuất phát của một huyền thoại - người có tiếng nói quyết định lịch sử Juventus trong tương lai. Buổi chiều mùa đông lịch sử năm ấy đã thực sự thay đổi cuộc đời một chàng trai. Nó góp phần đưa anh vững bước trên con đường trở thành tượng đài tại sân Delle Alpi.
Ít ai ngờ, chàng trai trẻ măng mang mái tóc xoăn lãng tử đấy chỉ được bố trí thay Roberto Baggio khi “đuôi ngựa thần thánh” gặp chấn thương. Nhưng cũng chỉ khoảng vài tháng sau, anh chính thức kế thừa chiếc áo số 10 của Baggio để nhận lấy sứ mệnh lịch sử về bản thân mình.
Các Juventini bắt đầu nằm lòng trong đầu cái tên Alessandro Del Piero đồng thời xóa hẳn trong bộ nhớ mọi ký ức về Baggio, đưa “đuôi ngựa thần thánh” chìm vào bóng mờ thời gian.
Chưa đầy 1 năm sau ngày thừa kế chiếc áo số 10 từ người đàn anh Roberto Baggio, Del Piero trở thành ngòi nổ trong chiến tích vô địch Champions League mùa giải 1995/1996 đầy vinh quang của Bianconeri. Anh trở thành hạt nhân để bắt đầu công cuộc chuyển giao thế hệ của Juventus.
Cũng kể từ ngày lĩnh ấn tiên phong hàng công Juve, Del Piero phủ lên phần còn lại của Serie A cái bóng quá lớn. Bianconeri liên tục thống trị tại giải quốc nội. Chứng kiến Del Piero chơi bóng, ngài chủ tịch Juventus thời đó Giovanni Agnelli đặt cho anh cái biệt danh Pinturicchio.
Del Piero không chạy quá nhanh nhưng biết cách bứt tốc trên các đoạn nước rút để dắt trái bóng gần đến khung thành hơn. Đôi chân anh thanh thoát, kỹ thuật cá nhân đầy sự điêu luyện. Đặc biệt, những pha đá phạt thần sầu luôn biết cách tạo ra những siêu phẩm để đời.
Lối chơi anh mềm mại như những nét vẽ, những đường cong hoàn hảo anh tạo ra như một thứ kiệt tác khiến cho các Juventini si mê. Anh chơi như một số 9 rưỡi trên sân. Hãy nhìn cái cách anh nhận bóng từ Gilardino, tung cú cứa lòng hiểm hóc như một nhát kiếm chí tử kết liễu đội chủ nhà Đức tại trận Bán kết World Cup 2006, người ta sẽ thấy hết những tố chất khác biệt của một thiên tài.
Hay như cách anh cho Casillas vào lưới nhặt bóng 3 ngày trước sinh nhật thứ 34 ngay trên sân Santiago Bernabeu, rồi nhận được tràng pháo tay từ chính các Madridista. Khoảnh khắc có một không hai của một huyền thoại thực thụ khiến cho tất cả những đối thủ phải cúi đầu ngưỡng mộ.
Biểu tượng bất diệt trong lòng các Juventini
Vinh quang nhiều nhưng cuộc đời đâu phải lúc nào cũng quá ưu ái cho Pinturicchio thành Turin. Bản thân anh cũng trở thành trung tâm trong mọi điểm đen tối nhất của bóng đá Ý. Nhưng bằng cái cách không ai có thể chuyên nghiệp hơn, anh buộc những lời chỉ trích phải câm nín.
Đó là thất bại trong trận chung kết Euro 2000 trước đội tuyển Pháp. Anh bị quy kết như nguyên nhân thất bại của Azzurri. Các tifosi trút mọi bực tức lên Del Piero. Ấy thế mà chỉ trong một thời gian rất ngắn, bằng nhân cách mẫu mực trên sân cỏ, các tifosi lại chẳng giận được quá lâu.
Rồi cả cách anh ngậm ngùi không một lời oán thán khi bị đẩy lên ghế dự bị làm kép phụ cho Ibrahimovic. Chẳng lâu sau, năm 2006, “bà đầm già” bị nhấn chìm trong cơn bão Calciopoli. Các ngôi sao đều bỏ của chạy lấy người thì anh lại như một vị cứu tinh dang rộng vòng tay nhỏ bé cứu rỗi Bianconeri trong cơn khốn cùng.
Anh sẵn sàng chơi tại Serie B kèm theo lời tuyên bố đầy ngạo nghễ như một cái tát giáng thẳng vào những kẻ đã bỏ trốn: “Những ai ở lại Juve lúc này mới là một quý ông đích thực”. Bước ra từ một sân bóng tồi tàn để đá trận đầu tiên với Rimini. Trận đấu mà sau này anh mô tả về cảm xúc tồi tệ chưa từng có. Thế rồi, anh cũng đủ sự kiên nhẫn đưa Juventus quay lại Serie A.
Quay lại thôi cũng chưa đủ, “Lão bà” vẫn trở thành cái bóng của chính mình sau chuỗi ngày bước ra từ scandal Calciopoli. Pinturicchio lại trở thành hạt nhân đầu tiên đặt nền tảng cho quá trình phục hưng lại Juventus. Anh trở thành điểm tựa cho những cầu thủ trẻ, những đồng đội mới nhằm đưa Bianconeri tìm lại sự thống trị.
Sau 3 năm tái thiết, Juventus phục hồi sức mạnh vốn có. Cũng nhận thấy là quá đủ cho một sự nghiệp lẫy lừng của mình, Del Piero tuyên bố chia tay trong nước mắt ngập tràn thành Turin. Trong lòng các Juventini, anh như kiệt tác phục hưng trường tồn theo thời gian.
Không chỉ trở thành nhân chứng cho thời kỳ vàng son nhất của đội bóng, anh còn chấp nhận ở lại trong cơn khủng hoảng để phục hưng lại Juventus.
Mọi sự tri ân mãi chẳng thể đủ bởi đối với các Juventini, họ nợ anh quá nhiều. Nhiều đến mức một câu cảm ơn quá ư thành khách sáo. Anh thuộc là biểu tượng bất diệt về sự chuyên nghiệp, mẫu mực, lòng trung thành.