Từ khi ổ đĩa cứng được đặt vào những chiếc máy tính cá nhân sử dụng hệ điều hành (ví dụ như Windows chẳng hạn), ổ đĩa chính/ mặc định gần như luôn được đặt tên với chữ cái “C”. Đâu là lý do cho sự thật thú vị này?
Ý tưởng gắn bộ nhớ thiết bị khác nhau bằng các chữ cái đơn giản thường được cho là bắt đầu với hệ điều hành máy ảo của IBM phát triển vào những năm 60 của thế kỉ trước, mà cụ thể là CP-40 và CP/CMS. Về sau, nó còn bị “bắt chước” bởi hệ điều hành CP/M phát triển bởi công ty Digital Research, Inc. Ở những hệ thống đầu tiên nhất (CP/CMS), các chữ cái được dùng chủ yếu để gắn cho các ổ đĩa logic, dù vậy sau đó ở các phiên bản hệ điều hành tiếp theo (CP/M) chúng bắt đầu được dùng cho ổ đĩa cứng.
Mặc dù ổ đĩa cứng HDD đã được giới thiệu từ những năm 1950, tuy nhiên vì giá thành quá đắt đỏ, không nhiều máy tính lúc đó được trang bị bộ nhớ trong dung lượng cao. Thay vào đó, chúng có những đầu đọc đĩa mềm (5 1/4’’) được gắn với chữ “A” trong hệ điều hành MS-DOS và một số hệ điều hành khác. Một số hệ thống có hai đầu đọc đĩa mềm nên đầu đọc còn lại gắn với chữ “B”. Về sau, khi đĩa mềm 3,5’’ tiếp tục được giới thiệu, việc dùng chữ “A” và “B” cho các ổ đĩa mềm tiếp tục được “xác nhận”.
Khi đĩa cứng trở thành tiêu chuẩn của máy tính bắt đầu từ những năm 80, vì hai chữ cái đầu tiên của bảng chữ cái đã được dùng phổ biến cho các ổ đĩa mềm, người ta dùng chữ tiếp theo là “C” cho ổ đĩa này. Mặc dù hiện nay ổ đĩa cứng là ổ đĩa mặc định và đĩa mềm không còn được dùng phổ biến nữa nhưng người ta vẫn thường sử dụng chữ “C” như một thói quen mặc định.
Dù vậy, có thể bạn cũng đã biết, việc đổi tên ổ đĩa cũng không quá khó khăn nếu người dùng được cấp quyền quản trị hệ thống.