Tạp chí điện tử Saostar
Đến tin mớiTin Mới Đến tin hotTin Hot
Nhập từ khoá tìm kiếmTìm kiếm
Sắc màu cuộc sống

Bà cụ nhặt ve chai vừa bóp chân vừa khóc trên xe buýt và câu nói 'nóng giận' của người phụ xe khiến bao người phải rưng rưng

Ngọc Phượng Theo dõi Saostar trên google news

Câu chuyện bà cụ nhặt ve chai vừa bóp chân vừa khóc trên xe buýt và câu nói "nóng giận" của người phụ xe đã mang đến cho nhiều người niềm tin trong cuộc sống.

Mới đây, trên mạng xã hội vừa chia sẻ câu chuyện tình người ấm áp giữa lòng Sài Gòn khiến nhiều người cảm động. Theo như chia sẻ của bạn có nick name H.N, trong một chiều mưa tầm tã, trên chuyến xe buýt giữa lòng Sài Gòn anh vô tình chứng kiến câu chuyện cảm động của bà cụ nhặt ve chai và cô phụ xe buýt lớn tuổi.

“Xe buýt số 14… Mưa…

Đầu tiên cho con xin lỗi vì đã chụp ảnh mà không xin phép cô. Thật sự gặp được cô hôm nay con thấy cuộc sống khác hơn rất nhiều…

Con vừa lên xe sau một chặng dài nhừ tử từ Long An lên đến Bình Tân, lúc này trời đã bắt đầu mưa tầm tã. Cô niềm nở hỏi con có thẻ không, con tìm một hồi chưa thấy thì cô nói được rồi, đưa cô 3 ngàn thôi. Nhìn tóc bạc vậy chứ rất nhanh nhẹn, thấy mưa còn dìu khách lên xuống và trò chuyện rất nhiệt tình.

Vừa nói xong thì thấy cô đi ra băng ghế sau, ở đó cũng có một cụ (vì có vẻ lớn tuổi hơn cô này) đang vừa bóp chân vừa khóc. Cô ngồi trước mặt rồi hỏi, bằng một giọng làm ấm cả chuyến xe.

“Chị đau nặng không, hay đi chích một mũi đi cho đỡ, lớn tuổi rồi uống thuốc biết nào mới hết đau?!”.

“Thôi chị ơi, tiền đâu…?”.

Vừa nghe vậy, cô đã lật cái túi bên hông ra và nói:

“Hay tui cho chị mượn một triệu, đi khám đi chứ để vậy không có ổn”.

“Thôi chị, mượn rồi lấy gì trả!”.

Cụ bà kia bắt đầu rơi nước mắt, khuôn mặt dường như đã quá mỏi mệt với cuộc đời, chỉ biết xua tay không nhận rồi bảo là để tính sau. Nghèo cũng không đến nỗi nghèo mà số khổ sẵn rồi, âu cũng do là con cái vô tâm nên thành ra bà bạc phước. 

Ngồi nghe một chút thì biết thêm một chuyện. Bà cụ ấy đi nhặt ve chai cũng ngót ngét mười năm rồi. Mọi hôm thì không biết thế nào nhưng hôm nay mưa ầm ầm, bà năn nỉ thì không đứa con nào chịu đi đón hết, gặp mưa thì chân trở đau nặng nên phải đi xe buýt. 

Bà nói bằng giọng nghẹn ngào vì đi xe vậy tiếc tiền lắm, lát chắc phải tốn thêm tiền xe ôm, làm có bao nhiêu mà xe họ ăn hết. 

Mình nhìn cô phụ xe lúc này có vẻ bức xúc lắm, cô bảo là bà phải bắt tụi nó ra đón, cũng nhờ bà lượm ve chai mà nhà cửa chúng nó bà lo cho hẳn hòi rồi mà để bà cực khổ như vầy hoài, coi giống ai hông. Càng nghe mình càng chỉ biết lắc đầu, lòng thì vô cùng khó chịu…

Đi một đoạn thì gần đến nhà bà cụ, nghe đâu còn phải vào trong hẻm một đoạn xa, mình còn chưa kịp phản ứng thì cô đã bước ra cửa mặc kệ màn mưa ào ạt, một tay xách bao ve chai, tay còn lại thì giữ cho bà cụ đang nặng nhọc bám víu khắp nơi để bước xuống.

Mình với mấy anh trai cũng mỗi người một tay giúp dìu bà và ôm đống ve chai xuống mái hiên trú mưa, bà vừa lạnh chân lại đau nên nhìn mà xót dạ. Đặt để xong xuôi thì cô quay lại nói với bà một câu bằng giọng hơi nóng giận.

“Chị kêu tụi nó ra rước cho tui, mưa gió quá trời, tụi nó không chịu thì tui cũng hết nói?!”.

Người phụ xe lớn tuổi trong câu chuyện bà cụ nhặt ve chai vừa bóp chân vừa khóc trên xe buýt.

Rồi cô bước lên xe với bờ vai và mái tóc ướt đẫm, ngồi nhìn xa xăm như trong ảnh. Mấy anh thanh niên nọ cũng ca thán vài lời vì sự vô tâm của mấy đứa con bà cụ, Mình cũng dụi dụi trong vô thức như trong mắt đang vương một thứ gì rất khó chịu.

Xe lại lăn bánh và Sài Gòn thì vẫn mưa, dòng người đang hối hả và cuộc đời vẫn đong đưa…

Mình thấy cuộc sống không cần quá tốt đẹp, chỉ cần người với người đối xử tốt đẹp với nhau thôi… Vậy cũng đủ rồi...”.

Sau khi câu chuyện được chia sẻ đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, đặc biệt là cộng đồng mạng. Đa số mọi người đều cảm thấy xót xa cho hoàn cảnh của bà cụ và hơn hết mọi người còn cảm động trước hành động của cô phụ xe buýt.

Cảm ơn vì cuộc sống còn những người như cô. Chúc cô luôn dồi dào sức khoẻ“.

Mong các cô luôn khoẻ mạnh và dành một lời cám ơn đến người viết bài“.

Đọc bài này mình cũng cảm nhận được nhiều về bản năng của tủi già. Mong cho cô luôn luôn khỏe mạnh và tiếp lửa cho cuộc sống. Chúc cô vui vẽ trong công việc“.

Khi chuyến xe buýt số 14 dừng lại trạm cho bà cụ bước xuống cũng là lúc câu chuyện kết thúc, ai rồi cũng trở về với công việc riêng của mình.

Chân cụ có lẽ sẽ vẫn còn đau, thậm chí theo tuổi già có thể sẽ đau hơn. Cô bán vé rồi vẫn sẽ tiếp tục cuộc hành trình mưu sinh trên những chuyến xe. Nhưng lòng tốt của cô bán vé sẽ mãi còn đó cho chúng ta hiểu rằng, giữa Sài Gòn bộn bề, xô bồ vẫn đâu đó còn nhiều lắm những lòng người sẵn sàng sẻ chia với hoàn cảnh của người khác.

Copy Link
Chia sẻ

Bài viết Ngọc Phượng

Được quan tâm

Tin mới nhất