Tạp chí điện tử Saostar
Đến tin mớiTin Mới Đến tin hotTin Hot
Nhập từ khoá tìm kiếmTìm kiếm
Sao & Đời sống

Lệ Rơi: Không vì bố mẹ, tôi tự vẫn luôn rồi!

Trong lúc nghĩ quẩn, Lệ Rơi từng nghĩ đến cả những việc "động trời".

Những tháng ngày quay cuồng, bế tắc vì nợ nần của gia đình
Gặp lại Lệ Rơi sau những biến cố lớn của bản thân và gia đình, dù đã lường trước phần nào, nhưng sự gầy gò hốc hác trông thấy của anh vẫn khiến nhiều người sửng sốt.
 
 
Trong suốt cuộc trò chuyện, Lệ Rơi đứng ngồi không yên, đôi mắt hằn lên rõ sự lo lắng của những nghĩ suy chưa tìm ra lối thoát. Anh buột miệng: “Nếu không vì bố mẹ và thằng cu cháu (con của anh trai Lệ Rơi) thì tôi tự vẫn luôn rồi”.
Câu nói của Lệ Rơi khiến người viết ngạc nhiên, vì rõ ràng trong suốt những ngày qua, hình ảnh Lệ Rơi “bán ổi” được đăng tải trên các phương tiện truyền thông trông có vẻ khá hào hứng, phấn khởi. Tính cách trước giờ của Lệ Rơi cũng khá là lạc quan, cầu thị. Đứng trước bao nhiêu thị phi mà vẫn cứ thản nhiên sống để không hổ thẹn với chính mình.
 
Hình ảnh Lệ Rơi bán ổi ở phía sau trường Đại học Thương Mại.

Hình ảnh Lệ Rơi bán ổi ở phía sau trường Đại học Thương Mại.

 
Hỏi ra mới biết, chuyện gia đình anh ngày càng rối rắm, phức tạp. Khoản tiền vay nặng lãi mà mẹ anh giúp đỡ người khác xong bị “bùng” vẫn bị thúc ép mỗi ngày.
Mỗi tháng, tiền lãi phải trả lên tới cả trăm triệu mà gia đình anh đã không còn cách xoay sở. Trong khi đó, số tiền mà bố mẹ Lệ Rơi từng cho người khác vay lên tới hàng tỷ đồng cũng không cách nào thu lại được.
“Nhà thì vay 700 triệu, nhà thì 200 - 300, nhưng lúc đến đòi thì khất lần khất nữa không trả. Đòi nhiều quá người ta không trả được thì nói cùn, bảo tao không trả nữa mày muốn làm gì thì mày làm. Tôi điên quá làm liều và ầm ầm lên. Rồi chính quyền xã can thiệp, cuối cùng họ cũng phải ghi giấy sẽ trả dần gia đình tôi mỗi tháng 10 triệu. Thế nhưng cái 10 triệu ấy bõ bèn gì so với số tiền hàng tháng gia đình tôi đang phải trả. Tiền mình cho người ta vay thì không đòi được, rồi tiền mình vay hộ người ta thì bị bùng, bị siết. Không ai có thể giúp đỡ được, gia đình tôi bế tắc cực kỳ”, Lệ Rơi tâm sự.
 
Bố mẹ Lệ Rơi ở quê.

Bố mẹ Lệ Rơi ở quê.

 
Nghĩ đến cả những việc “động trời”
Những ngày vừa rồi, Lệ Rơi vẫn thường xuyên đi lại Hải Dương - Hà Nội để lo giải quyết công việc gia đình. Lần nào về nhà, đầu anh cũng nặng trĩu và nghĩ quẩn. Người anh trai của Lệ Rơi hiện cũng đang dính phải một vụ việc rắc rối, phức tạp nên nhà cửa lại càng thêm rối rắm, căng thẳng.
Trong những lúc bế tắc và quẩn quanh không lối thoát ấy, đã có lúc Lệ Rơi nghĩ đến cả những việc “động trời”. Anh bảo: “Đã có lúc tôi nghĩ đến việc không ai có thể nghĩ ra nổi. Tôi muốn trừng phạt họ vì họ làm gia đình tôi khổ quá. Bố mẹ tôi tin người quá nên bị người ta lừa đảo.
 
 
Bố mẹ tôi trước giờ chăm chỉ làm lụng thương yêu mọi người giờ lao đao khổ sở vì công nợ. Tôi thương họ đến tím ruột bầm gan mà không làm gì được. Tôi không định lên Hà Nội bán ổi trong lúc này đâu, nhưng nếu ở nhà thì tôi nghĩ quẩn làm liều mất. Đầu óc tôi bị những suy nghĩ khủng khiếp ấy làm cho mụ mị không tìm được lối thoát”.
Lệ Rơi kể việc bán ổi này cũng là nhờ một cái “duyên lành” của số phận sắp đặt cho anh. Trong một lần đi làm từ thiện, Lệ Rơi gặp chị chủ nhà nơi anh đang đặt sạp ổi đứng bán ở đó. Chị ấy là một người “ăn chay niệm Phật”, vì vậy khi biết chuyện của Lệ Rơi đã động viên anh mang chính những quả ổi do gia đình trồng được ra Hà Nội bán. Việc bán ổi vừa giúp anh giải tỏa tâm lý căng thẳng, lại vừa kiếm thêm tiền trang trải lo toan, biết đâu sẽ mở ra cho anh những con đường mới.
 
Hiện nay, ban ngày Lệ Rơi đứng bán ổi, buổi tối, anh ngủ lại luôn ở đây cùng mấy người anh em, chuyện trò cho khuây khỏa. Việc sống giữa những người thanh tịnh, hướng thiện phần nào giúp Lệ Rơi rũ bỏ được những suy nghĩ tiêu cực trong tâm can. Thi thoảng, anh lại tham gia các chương trình từ thiện cùng với mọi người. Mới đây nhất là chương trình “Thắp lửa ước mơ”, quyên góp tiền và hiện vật để giúp đỡ các em nhỏ vùng cao trong mùa giá rét.
Còn về công việc bán ổi của mình, Lệ Rơi cho biết số ổi bán ra mỗi ngày cũng chẳng bõ bèn gì. Ngày bán ít thì chỉ được độ 50 kg. Ngày đắt hàng thì được độ 2 tạ ổi.
Những va vấp và khó khăn của cuộc sống đã khiến chàng nông dân trồng ổi ngô nghê ngày nào giờ trở nên “già đời” và cứng cỏi hơn. Trong buổi chiều muộn nhá nhem, bên cạnh những sọt ổi đã bán hết chỉ còn vài miếng ổi thơm giòn bổ ra mời khách, Lệ Rơi đưa tay gạt sang một bên những sợi tóc lòa xòa trước mặt rồi chép miệng bảo: “Ước gì nhắm mắt ngủ dậy thấy mọi chuyện đã được giải quyết hết. Nhưng biết thừa ước chỉ là để ước thôi, nên lại phải tiếp tục nghĩ và tiếp tục lao động. Chẳng còn cách nào khác cả”.
Copy Link
Chia sẻ

Bài viết

Được quan tâm

Tin mới nhất