Ông Ba Trung (Đầm Dơi, Cà Mau) vốn không đất đai cũng chẳng có tài sản gì quý giá ngoài sức khỏe lực điền, quanh năm làm mướn kiếm tiền nuôi thân. Nhà ông lại thuộc diện đông con nhất khu chợ Bà Hính. Điều đó đồng nghĩa với việc các con của ông luôn ở trong tình trạng thiếu ăn.
"Các con tôi cứ lần lượt chào đời, lớn xíu là thả vạ thả vật rồi chịu đói địu khát. May mắn chúng chẳng bệnh tật gì, cứ mạnh như ngọn cỏ dại. Chỉ buồn nỗi chẳng đứa nào ăn học đàng hoàng", người đàn ông từng tâm sự trên Hôn nhân và Đời sống.
Tháng năm trôi đi, các con của ông trưởng thành và lập gia đình. Nhưng ai cũng nghèo đói, không có điều kiện để phụng dưỡng cha mẹ. Vì thế dù đã ở cái tuổi gần đất xa trời, vợ chồng ông vẫn lam lũ.
"Bà xã tối ngày rao bán bánh ú khắp đường làng ngõ xóm. Còn tôi tuổi già sức yếu đi xin làm mướn không ai thuê đành về nhà phụ vợ gói bánh ú.
Tối đến tôi nhận thêm công việc đi ngủ thuê để trông giữ đồ đạc cho hàng xóm láng giềng với giá 10.000 đồng/đêm, đủ để mua gói thuốc. Lúc ấy tôi luôn ước được đổi đời để biết mùi vị của sung sướng", ông Ba Trung tâm sự.
Sau bao ngày ước ao, niềm mong mỏi của ông Trung đã thành hiện thực. Vào một buổi tối ông đang ngủ mướn thì gặp giấc mơ được xem là điềm báo. Trong mơ có một ông lão râu tóc bạc phơ, khuôn mặt rất phúc hậu hiện lên. Ông lão nói văng vẳng bên tai ông rằng: “Từ nay, ông không cần đi ngủ mướn nữa. Có người thương ông nên cho ông một số tiền dành dụm mà tiêu xài”.
"Câu nói vừa dứt, tôi liền bật dậy thì không thấy ông lão đâu. Tôi ngồi thẫn thờ nghĩ rằng, rất có thể đây là điềm báo may mắn mà tổ tiên báo cho. Tôi suy xét xem liệu có một điều kỳ diệu sẽ đến không? Nào ngờ, điềm báo trong giấc mộng kia là sự thật", ông Trung nhớ lại.
Trưa hôm sau, ông Trung đi ra phía đầu đường định mua thuốc lá thì có người bán vé số đến mời mua. Ông chợt nhớ đến tờ vé số hôm qua mua nên mượn sổ người bán vé dò thử nhưng trật. Sau đó ông đã ủng hộ người này một tờ vé số 10.000 đồng.
Đến chiều, ông chăm chú ngồi bên chiếc đài cũ kỹ để nghe đọc từng con số. Giải đặc biệt trị giá 1.5 tỷ đồng hoàn toàn trùng khớp với dãy số trên tờ vé mà ông đang cầm trên tay.
Có trong tay số tiền lớn chưa từng có, ông Ba Trung đã hét lên sung sướng, nghĩ ngay tới chuyện sẽ hưởng thụ cuộc sống của người giàu. Nhưng thực tế ông vẫn giữ nguyên căn nhà nhỏ đơn sơ. Ông bảo có tiền thật nhưng cuộc sống mấy chục năm nghèo khó đã quen nên không biết sống như thế nào cho giống tỷ phú.
Đáng nói, ông Trung vẫn đi làm mướn gom từng đồng, vợ ông đi bán bánh sớm hôm. “Tôi cảm nhận được đồng tiền quý giá nên không dám tiêu xài gì cả. Tôi chỉ cho các con mỗi đứa một ít lấy vốn làm ăn, còn lại gửi ngân hàng để tìm mua vài công đất canh tác", ông nói.