Về huyện nghèo của Campuchia – nơi có nhiều người Việt sinh sống, hỏi thăm vợ chồng chú Quốc (63 tuổi) và chị Thảo (35 tuổi) ai cũng hay biết. Bởi họ có mối tình bị ngăn cấm, một cuộc sống thiếu thốn đủ thứ nhưng luôn hạnh phúc.
Chú Quốc tự giới thiệu bản thân trên kênh Bùi Hồ TV: “Tôi là người Việt xịn, quê ở Long Xuyên (An Giang). Còn bà xã có cha mẹ là người Việt nhưng sinh ở đây nên quốc tịch Campuchia. Giờ 4 đứa con của chúng tôi cũng mang quốc tịch giống mẹ bởi đều chào đời trên vùng đất này.
Vợ chồng tôi thường hay giỡn nhau rằng trong nhà chỉ có mình tôi là người Việt Nam. Nhưng không vì thế mà đám trẻ không biết cội nguồn và quê hương. Chúng biết cả tiếng Việt lẫn tiếng Campuchia, biết hết văn hoá của cả hai đất nước”.
Xưa ở An Giang nghèo đói, người đàn ông làm hoài chẳng đủ ăn nên theo đám thanh niên trong vùng sang Campuchia làm thuê cuốc mướn với hi vọng được đổi đời. "Tôi qua đây kiếm đồng tiền dễ hơn thật nhưng cũng ham chơi bời vì chẳng có ai quản. Vì thế mà tôi mới quen được bà xã”, chú nói.
Cách đây hơn chục năm – thời điểm chú Quốc sang Campuchia đã được một thời gian dài, chú đi hát karaoke cùng đám bạn vô tình thấy cô gái gốc Việt xinh đẹp lại duyên dáng nên lại gần làm quen. Khi ấy chú đã xưng “chú” và gọi bằng “cháu” bởi biết cô nàng đáng tuổi con mình.
Dần dần chú Quốc và chị Thảo bén thân, giống như bạn bè tri kỷ, tâm sự đủ chuyện trên đời. Một ngày chú quyết định lấy hết can đảm tỏ tình với cô gái mặc dù trong thâm tâm biết rõ “phần thắng” nhất nhỏ. Ngờ đâu chị đã gật đầu đồng ý làm vợ của chú.
“Thế là tôi có vợ ở bên này. Ngày đó bà xã xinh đẹp, có nhiều trai trẻ nhòm ngó lắm. Vậy mà cô ấy lại lựa chọn người đàn ông già, có đến 3 vợ cũ và 8 đứa con riêng. Có lẽ là duyên nợ đời nên buộc phải gắn kết bên nhau”, chú Quốc tự hào.
Vừa dứt lời, chị Quốc giải thích thêm, chị Thảo là người vợ thứ 4. Trước đó, chú có 3 người vợ bên Việt Nam. "Tôi xin khẳng định tôi ly hôn vợ này mới đến vợ kia, chứ không phải “đa thê” cùng một lúc. Hiện tại tôi có tổng 12 đứa con: 4 đứa sống tại Việt Nam, 8 đứa ở bên này. Hơn phân nửa đám con đã có gia đình. Thi thoảng chúng lại sang đây thăm tôi rồi nhận anh nhận em", chú bộc bạch.
Nhắc đến chuyện chị Thảo có biết chồng từng có 3 đời vợ hay không, chú cười bảo bản thân không tiết lộ nhưng gia đình vợ đều biết. Đó là lý do khiến gia đình chị phản đối, không chấp nhận có con rể lớn tuổi.
Đám cưới của chú Quốc và chị Thảo không có sự xuất hiện của bên ngoại nên chỉ có vài mâm cỗ thiết đãi bạn bè và đồng nghiệp. Khoảnh khắc ấy chú rất thương vợ bởi biết sẽ tủi thân, buồn chán. Chú tự nhủ sẽ cố gắng làm lụng để vợ không chịu thiệt thòi, không ân hận khi cưới mình làm chồng.
“Hơn chục năm lấy nhau, dù cuộc sống còn khó khăn nhưng mẹ con tôi chưa phải chịu khổ lần nào cả. Vì thế tôi không hề ân hận khi cưới anh Quốc làm chồng. Tôi chỉ có một nỗi niềm trăn trở, mong cha mẹ hãy tha thứ và chấp nhận con rể, cháu ngoại. Mọi chuyện đã qua lâu rồi, tôi cũng không khổ sở gì cả”, chị Thảo chia sẻ.
Hiện tại, chú Quốc mưu sinh bằng công việc thợ hồ với thu nhập 500.000 đồng/ngày, còn chị Thảo ở nhà nội trợ. Số tiền đó chỉ đủ để gia đình 6 miệng ăn chi trả phí sinh hoạt, tiền học hành… Vì thế chú không thể thực hiện được ước mơ quay trở về Việt Nam sinh sống.