Tạp chí điện tử Saostar
Đến tin mớiTin Mới Đến tin hotTin Hot
Nhập từ khoá tìm kiếmTìm kiếm
Sắc màu cuộc sống

Đừng để những yêu thương chỉ còn là điều dang dở

Tại sao người ta luôn đợi đến khi mất đi, mới chịu thừa nhận thì ra mình đã từng nắm giữ một điều quý giá như thế nào?

Một chiều mưa phùn nhẹ, một ly ca cao nóng trên bàn, bài hát buồn man mác When I Was Your Man của Bruno Mars nổi lên không khỏi khiến tôi bâng khuâng với những cảm xúc. Người ta bảo, một bài hát chỉ hay khi bạn tìm thấy mình trong từng câu chữ của nó.

Sau chia tay, mỗi khi vô tình nghe ai nhắc tên người cũ, trong tim lại vô tình nhói lên một nhịp. Không phải là cảm giác vật vã, quằn quại bởi đổ vỡ, mà thứ cảm xúc đó âm ỉ, gặm nhấm trái tim qua từng ngày, bởi một cuộc tình còn dang dở. Tại sao lại không trân trọng những gì bạn đang có, tại sao phải đợi đến lúc mất đi, bạn mới hối tiếc mỗi ngày?

Khi yêu nhau người ta luôn tự tạo hoặc vô tình có với nhau những kỉ niệm, có thể vui và có thể buồn. Để rồi khi chuyện không thành, họ phải một mình đối mặt với những kí ức đó thật khó khăn. Vẫn những nơi từng cùng nhau đi qua, vẫn những bài hát từng cùng nhau nghe, nhưng sao giờ đây chúng trở nên thật khác. Nói khác, nhưng không phải vì chúng trở nên lạ lẫm, mà vì chúng khắc sâu vào vết thương vẫn còn âm ỉ trong lòng. Mọi thứ đi qua rồi chúng ta mới chợt nhận ra, hóa ra những thứ từng khiến chúng ta yêu lại cũng có thể khiến ta đau đến thế. 

Tình yêu lẽ nào vẫn thường như thế, khi còn đang tương tư, tán tỉnh nhau mọi thứ đều thật nên thơ. Dần dần, chúng ta coi những hạnh phúc ấy là điều hiển nhiên. Sự yêu thương, sự quan tâm, chăm sóc không thể thắng nổi những cái tôi, những ích kỷ nhỏ nhen trong cuộc sống hằng ngày. Và đến một ngày khi người ấy ra đi, chúng ta nhận ra mình đã quá khờ dại, để người ấy bước ra khỏi cuộc đời mình, là bắt đầu của chuỗi ngày sống trong hối tiếc, tự nói với mình rằng “Giá như…”? Khi đã có được trong tay, chúng ta thường coi nhẹ tình cảm, coi nhẹ hành trình đã cùng nhau vượt qua, dù là với nhiều chông gai hay một cách quá êm đềm. Người ta thường bảo mất một người rồi mới biết người ấy quý giá như thế nào. Nhưng sự thật là vốn dĩ chúng ta luôn hiểu đối phương quý giá ra sao, chỉ là chúng ta nghĩ vĩnh viễn cũng không bao giờ mất người ấy nên mới không biết trân trọng mà thôi. 

Hẳn rằng bạn cũng sẽ có lúc như chàng trai trong những câu hát này, còn rất nhiều việc muốn làm cho đối phương, chỉ là vẫn cầu mong một lần nếu thời gian có thể quay trở lại.

Những cái nắm tay và những bó hoa, tưởng chừng thật đơn giản. Chúng ta thường nghĩ rằng đối phương cần những thứ to tát, nhưng chính những thứ giản đơn và bình dị đó, lại có thể mang lại những niềm vui và hạnh phúc không ngờ. Bên nhau quá lâu, chúng ta nghĩ rằng sẽ còn nhiều thời gian dành cho nhau, thậm chí đôi khi nghĩ rằng vì yêu, họ sẽ luôn đợi mình, mà ưu tiên cho những công việc khác. Nhưng bạn đâu thể biết rằng, ngày mai hoặc ngày kia, sẽ xa nhau mà thậm chí chẳng thể chào tạm biệt. Rồi khi bạn nhận ra thì cũng đã quá muộn màng, đã có một người khác, một người tốt hơn yêu thương đối phương và làm đối phương hạnh phúc. Chúng ta cứ như thế, mải miết trong guồng quay cuộc sống, mà quên mất rằng hạnh phúc bên cạnh ta, dù rất dễ để nắm giữ, để nâng niu lại cũng rất dễ dàng ra đi, vụt mất chỉ trong những khoảnh khắc. Chúng ta vẫn tự nhủ mình tình yêu thật sự sẽ mãi mãi ở đó chờ đợi dù chúng ta có vô tâm đến thế nào, nhưng quên rằng chân tình hay chân thành thì cũng có chân, nếu quá lâu không được đáp lại tương xứng thì nó cũng bỏ đi mà thôi. 

Đoạn cuối bài hát chợt kéo tôi trở lại hiện tại, chúng ta rồi cũng đến lúc phải chấp nhận nhìn lại những gì mình đã mất. Trong tình yêu thì không có sai hoặc đúng, và cũng có là gì đâu khi chúng ta hạ bớt cái tôi của mình xuống để khiến mối quan hệ có thể tiếp tục dài lâu.

Một lời xin lỗi muộn màng và cay đắng cũng chẳng thể giúp bạn nhẹ lòng hơn ngoài sự tiếc nuối, tiếc rằng bạn đã không nhận ra lỗi lầm của mình sớm hơn, tiếc rằng chỉ khi mọi việc đã ngoài tầm tay bạn mới quay đầu nhìn lại. Mọi kỉ niệm đã xa rồi, và hạnh phúc mà chúng ta từng có giờ đã hòa vào dĩ vãng.

Lời nhạc thật buồn, từng câu chữ khiến tôi quanh quẩn trong những suy nghĩ, thế nhưng ẩn trong thứ tình yêu day dứt này, lại len lỏi một điều thật đẹp. Chàng trai trong bài hát đã chọn cho mình một tình yêu cao thượng. Anh ấy mong người con gái mình yêu sẽ được nâng niu trong một vòng tay khác, một vòng tay ấm ấp và chu đáo hơn anh, làm những điều anh đã không làm được cho cô gái ấy. Là bởi vì khi yêu một người thật nhiều, yêu thật lòng, bạn sẽ mong đối phương được hạnh phúc mà không cần hồi đáp, không cần nhận lại cho mình.

“But I just want you to know

I hope he buys you flowers, I hope he holds your hand

Give you all his hours when he has the chance

Take you to every party cause I remember how much you loved to dance

Do all the things I should have done when I was your man!

Do all the things I should have done when I was your man!”

Nhưng anh chỉ muốn em biết được rằng

Anh hy vọng cậu ấy mua cho em những bông hoa

Hy vọng cậu ấy nắm lấy tay em

Dành cho em tất cả thời gian của cậu ấy khi có thể

Đưa em đến mọi buổi tiệc

Vì anh nhớ rằng em thích được khiêu vũ đến nhường nào

Làm cho em tất cả mọi việc mà đáng lẽ anh nên làm khi anh vẫn còn là người đàn ông của em…

Copy Link
Chia sẻ

Bài viết Hussy

Được quan tâm

Tin mới nhất