Tạp chí điện tử Saostar
Đến tin mớiTin Mới Đến tin hotTin Hot
Nhập từ khoá tìm kiếmTìm kiếm
Sắc màu cuộc sống

Chuyện cảm động về người vợ ung thư rụng hết tóc, ước mong ngày cuối đời có một bữa no cùng chồng bại liệt

Theo Trí Thức Trẻ Theo dõi Saostar trên google news

Quệt những giọt nước mắt chảy dài trên đôi gò má, bà Hương cố hết sức đỡ chồng ngồi dậy đút từng muỗng thức ăn. Gần 30 năm nên nghĩa vợ chồng, cuộc sống của ông bà chưa bao giờ hết khổ.

Xót cảnh vợ ung thư chăm chồng bại liệt

Căn nhà nhỏ xập xệ được dựng tạm bợ bởi tôn cũ nằm sâu trong hẻm 162 đường Trưng Nữ Vương, phường 1, TP Vĩnh Long là nơi trú ngụ của bà Âu Thị Thanh Hương (52 tuổi) cùng chồng Huỳnh Thanh Hưởng (51 tuổi).

Ngồi nép mình vào chiếc giường tre ọp ẹp, cố gắng lấy hết sức lực, bà Hương nặng nhọc đỡ ông Hưởng ngồi dậy để đút từng thìa thức ăn. Đã gần 4 năm nay, cuộc sống của ông Hưởng gắn liền với chiếc giường bệnh bởi chứng tai biến mạch máu não.

Gắn bó gần cả đời người với chồng, bà Hương chỉ mong những ngày tháng còn lại có đủ tiền thuốc men, chữa bệnh.

Bà Hương nghẹn lời: “Giờ ổng có đi đứng, ăn uống gì được đâu, bệnh tật thì ngày một nặng mà tôi nào có điều kiện để chữa trị”.

Đưa đôi tay vuốt lên mái đầu trọc của mình, bà Hương rưng rưng nước mắt kể tiếp. Bà cho biết, từ nhỏ cuộc sống của bà đã gắn liền với công việc làm thuê cuốc mướn, đến năm 25 tuổi, sau khi ông Hưởng xuất ngũ, vì cảm mến nhau, cả hai nên nghĩa vợ chồng. Hằng ngày, bà Hương đi giúp việc nhà, chồng thì làm công nhân, cuộc sống dẫu vất vả nhưng cả hai vẫn luôn vui vẻ hạnh phúc.

Đến đầu năm 2014, thấy vùng ngực của mình có biểu hiện bất thường, bà Hương đến bệnh viện kiểm tra thì biết được mình mắc bệnh ung thư vú.Vì không có tiền để chữa trị, bà Hương đau đớn nhìn cơ thể mỗi ngày một tiều tụy.

Nhìn hồ sơ bệnh án của mình, khi căn bệnh đã di căn vào phổi, bà Hương chỉ ước có thể sống được lâu nhất để chăm chồng.

“Lúc đó, những đợt hóa chất đầu tiên, tóc trên đầu tôi bắt đầu rụng dần. Nhìn vào mái đầu trọc, nghĩ đến khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại của mình, tôi sợ lắm. Nhưng ông ấy lúc nào cũng bên cạnh, động viên tôi, nào ngờ”, nói đến đây bà Hương bật khóc.

“Ông ấy bị tai biến mạch máu não, sau đó bất động nằm một chỗ. Khi ấy tôi chỉ muốn hai vợ chồng chết đi để bớt khổ”. Bất lực nhìn chồng bại liệt trong khi bản thân vẫn còn mang căn bệnh ung thư quái ác, suốt 4 năm qua, chưa một ngày nào bà Hương được ngơi nghỉ.

“Lúc ổng mới bị tai nạn, tôi không biết phải xoay sở thế nào cả. Ổng không chịu ăn, chịu uống, cứ quấy phá đòi chết để tôi bớt khổ. Nhưng đã là vợ chồng thì cả đời vẫn thế, sao tôi nỡ bỏ ổng được”, bà Hương tâm sự.

Chỉ mong có một bữa cơm đủ cá thịt rồi chết cũng mãn nguyện

Kể từ ngày ông Hưởng đổ bệnh, gánh nặng lại dồn lên đôi vai của bà Hương khi một mình phải tất bật vừa lo cho chồng, vừa kiếm tiền trang trải cuộc sống.

Mỗi ngày, bà Hương phải thức dậy từ sớm, sau khi cơm nước cho chồng, bà lại đi phụ việc nhà cho người ta, thỉnh thoảng đi lượm ve chai để kiếm thêm thu nhập. Với số tiền ít ỏi khoảng 50.000 đồng mỗi ngày kiếm được, bà Hương dành để mua thuốc men cho chồng, số còn lại gom góp cơm mắm qua ngày.

Khuôn mặt của người phụ nữ U50, đầu rụng hết tóc vì chứng bệnh ung thư vú quái ác.

“Giờ ông ấy đã nằm xuống, có khổ cực thế nào tôi cũng chịu được. Nhiều lúc ước mình có tiền, mua được bữa ăn đầy đủ cá thịt cho ổng, như vậy là quý lắm rồi. Còn bệnh tật thì đến đâu hay đến đó, chứ tôi cũng không còn cách nào khác”, bà Hương tâm sự.

Theo bà Hương, cũng vì không có tiền chữa bệnh, chứng ung thư vú của bà đã di căn vào phổi, không còn cách nào để cứu chữa. Riêng ông Hưởng, cũng vì khổ quá, nên khi nào bệnh tái phát nặng mới vào viện để cấp cứu.

“Nhiều lúc trái gió trở trời, nhìn ông ấy bị bệnh tật hành hạ, tôi chỉ biết ôm chồng mà khóc. Chứ giờ vào viện, tiền đâu mà lo được. Khi nào có tiền thì tôi mới mua thuốc, bà con ai cũng nghèo cả, biết vay mượn ai đây”, bà Hương nghẹn lời.

Theo bà Hương, các bác sĩ cho biết, để duy trì sự sống, bà phải liên tiếp vào hóa chất với số tiền vài chục triệu đồng. Nuốt nước mắt vào trong, bà Hương nói: “Giờ tôi sống được ngày nào hay ngày đó, chứ nào dám mơ ước được chữa bệnh. Chỉ có điều không biết tôi mất đi, ai sẽ chăm sóc cho ông ấy”.

Cũng vì hoàn cảnh khó khăn, hai vợ chồng bị biết nương tựa nhau những ngày tháng cuối đời.

Đưa đôi tay co rúm cố nắm lấy tay vợ, đôi dòng nước mắt chảy dài trên gò má ông Hưởng. Ông tự trách bản thân mình quá vô dụng khi mắc phải căn bệnh quái ác, trở thành gánh nặng cho vợ mình. Nhìn khuôn mặt tiều tụy, mái đầu trọc lóc của bà Hương, ông Hưởng thỏ thẻ: “Cảm ơn bà” rồi quay mặt đi chỗ khác.

Chia sẻ về hoàn cảnh gia đình bà Hương, ông Trần Văn Nghị - Phó Chủ tịch UBND phường 1 (TP Vĩnh Long) cho biết, đây là trường hợp đặc biệt khó khăn của xã. Nhưng vì điều kiện của xã không có phép, nên chỉ có thể hỗ trợ bà Hương những phần quà nhỏ. Ông cũng mong muốn gia đình bà Hương nhận được sự quan tâm, ủng hộ của mọi người để giúp bà Hương duy trì sự sống, ông Hưởng có cơ hội tiếp tục chữa bệnh.

Trước hoàn cảnh khó khăn của vợ chồng bà Hương, chúng tôi tha thiết kêu gọi quý độc giả gần xa giúp đỡ để gia đình bà Hương vượt qua khó khăn.

Mọi đóng góp xin vui lòng liên hệ, số điện thoại bà Hương: 01286933509.

Hoặc thông qua số tài khoản: 0791.0000.56067, ngân hàng Vietcombank, chi nhánh tỉnh Vĩnh Long. Chủ tài khoản: Âu Thị Thanh Hương.

Chúng tôi xin chân thành cảm ơn!

Copy Link
Chia sẻ

Bài viết Theo Trí Thức Trẻ

Được quan tâm

Tin mới nhất