Những ngày gần đây, gác lại bộn bề, lo toan hàng ngày, không còn là câu chuyện cơm áo gạo tiền, chuyện thị phi hay chuyện thời tiết trở trời, người người, nhà nhà hào hứng, mê say nói về bóng đá, về đội tuyển U23 Việt Nam. Người ta ùa nhau ra đường ăn mừng, tụ tập trước màn hình TV xem đá bóng, rồi khóc, cười cùng trái bóng lăn. Hành trình chinh phục giải U23 Châu Á 2018 của những chàng trai kiên cường U23 Việt Nam như một bộ phim truyền hình dài tập, có cao trào, có kết thúc, và trên hết là vượt qua phạm vi thể thao, chạm đến trái tim mọi người Việt.
U23 Việt Nam và bộ phim không phân vai chính, phụ
Một bộ phim sẽ có vai chính, vai phụ, nhưng làm nên cuộc hành trình kỳ diệu với danh hiệu huy chương Bạc của giải U23 Châu Á là những chàng trai tuyệt vời mà chẳng ai trong số họ bỏ công sức nhiều hơn, hay ít hơn ai. Đó là Đặng Ngọc Tuấn, Bùi Tiến Dũng (Thủ môn), Nguyễn Văn Hoàng, Bùi Tiến Dũng (Hậu vệ), Đoàn Văn Hậu, Nguyễn Thành Chung, Trần Đình Trọng, Vũ Văn Thanh, A Hoàng, Đỗ Duy Mạnh, Lê Văn Đại, Phạm Đức Huy, Nguyễn Quang Hải, Trương Văn Thái Quý, Nguyễn Trọng Đại, Bùi Tiến Dụng, Lương Xuân Trường, Nguyễn Văn Toàn, Châu Ngọc Quang, Nguyễn Phong Hồng Duy, Phan Văn Đức, Phạm Xuân Mạnh, Nguyễn Công Phượng, Lê Thanh Bình, Hà Đức Chinh.
Đó là những chàng trai chung một đam mê bóng đá, chung sức trẻ, nhiệt huyết, họ mang cùng một màu cờ sắc áo, cùng tình yêu và tự tôn dân tộc. Họ vẫn hay nói với nhau khi tập luyện, hay trước người hâm mộ: “Đội chúng em chỉ có một ngôi sao, là ngôi sao vàng năm cánh trên ngực áo”. Đó là một tinh thần đoàn kết, ngoan cường, một ngôi sao vàng thắp lên ngọn lửa lòng cho cả dân tộc, nó có sức lay động, gắn kết trái tim. Vượt qua ranh giới thể thao, vượt qua những gì mà một chiếc huy chương Bạc có thể mang đến, U23 Việt Nam khiến hàng chục triệu con người xích lại gần nhau, hòa chung vào nhịp đập hi vọng, nhịp đập hưng phấn rất lâu mới gặp lại…
Chẳng còn là bộ phim “kén” người xem, chỉ dành cho những người yêu bóng đá, không khí mà U23 Việt Nam mang đến chạm vào mọi ngóc ngách, từ con đường lớn rợp cờ đến từng ngôi nhà nhỏ, từ người già đến trẻ nhỏ,… như lời ca Nối vòng tay lớn nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã viết: “Cờ nối gió đêm vui nối ngày/ Dòng máu nối con tim đồng loại/ Dựng tình người trong ngày mới/ Thành phố nối thôn xa vời vợi/ Người chết nối linh thiêng vào đời/ Và nụ cười nở trên môi”.
Hành trình kỳ diệu không làm nên bởi những điều ngẫu nhiên, mà được dựng xây bởi những con người phi thường. Gác lại nỗi nhớ nhà, gạt bỏ áp lực trước một giải đấu lớn, dũng cảm đương đầu nhiều bất lợi về khoảng cách địa lý, thời tiết, khác biệt khí hậu, các chàng trai nỗ lực tập luyện và “cháy” 200% sức lực trên sân cỏ. Đó là chàng tiền đạo phải tiêm thuốc giảm đau trước khi ra sân, anh hậu vệ vốn đã viêm xoang lại “đổ máu” ở nền tuyết trắng, hay những con người thầm lặng gắng sức luyện tập để… đứng phía sau, sẵn sàng thay thế đồng đội và tạo niềm tin cho các chiến binh sân cỏ.
Đằng sau sân cỏ, những chiến binh kiên cường ấy là các chàng trai chất phác, dung dị. Chẳng cần bàn tay của bất cứ biên kịch, đạo diễn tài hoa nào, U23 Việt Nam được chọn lựa rất khéo, khi mà mỗi nhân vật lại mang một màu sắc riêng biệt, không trộn lẫn. Đi từ bóng đá ra ngoài đời thật, người hâm mộ càng tìm hiểu, lại càng yêu hơn đội trưởng Lương Xuân Trường “mắt sợi chỉ”, Hà Đức Chinh “vựa muối”, thủ thành Bùi Tiến Dũng chạy cho kịp đồng đội vẫn không quên xách theo quả bưởi quê, Văn Đức hiền lành hay Duy “Pinky” chăm chỉ làm đẹp và… bán mỹ phẩm! Như một bộ phim “ăn khách”, U23 Việt Nam có nhân vật, có cặp đôi khán giả yêu thích, nhưng chắc hẳn, chẳng ở đâu mà tình bạn, tình người lại tự nhiên và chân thực đến thế.
Khi tuyết Thường Châu là kẻ phản diện chính!
Giống như con đường gian nan mà thầy trò Đường Tăng đi thỉnh kinh, trận đấu mà U23 Việt Nam phải vượt qua ngày càng chông gai, nơi các đối thủ ngày càng “đáng gờm”. Hấp dẫn, kịch tính và kì diệu hơn cả là khi những chiến binh mang ngôi sao vàng trước ngực càng đá càng hay, họ vượt qua giới hạn của chính mình, ra sân với 200 - 300% năng lượng. Chẳng phải đội hình, thể lực hay kỹ thuật “trên cơ” đối thủ, họ chiến đấu bằng tinh thần, bằng lòng kiên cường và quyết tâm hừng hực. Qua từng cửa ải như một kì tích, U23 Việt Nam không phải các chiến binh đến từ đội bóng quốc gia hùng mạnh, mà họ là những chàng trai cổ tích!
Trận chung kết trong giấc mơ bao người diễn ra, lúc này, khó khăn trên chuyến hành trình của những chiến binh kiên cường được đẩy lên cao nhất, khi tuyết Thường Châu trở thành kẻ phản diện chính. Họ - các cầu thủ đến từ một đất nước nhiệt đới, nơi mà vùng đồng bằng chưa bao giờ có tuyết - phải ra quân trong cơn bão tuyết kỷ lục tại Trung Quốc. Tuyết rơi trắng xóa đầu người, phủ dày sân cỏ, khiến sắc áo đỏ như cánh hoa mỏng manh trước bão tuyết, nhưng không thể dập tắt ngọn lửa lòng các chàng trai Việt Nam. Họ lăn xả, ướt đẫm áo quần, họ dùng tay bới tuyết, chắt chiu từng cơ hội bàn thắng cho đồng đội.
Tuyết trở thành kẻ phản diện chính trên hành trình của U23 Việt Nam, đồng thời vô tình khiến trận chung kết trở nên đẹp đến nao lòng - đối với riêng khán giả Việt, thì xót lòng nhiều hơn… Sự đối nghịch, tương phản màu sắc mà lăng kính điện ảnh vẫn cố gắng khai thác trong từng cảnh quay, mượn cảnh sắc trời để làm bật lên tình người, lòng người, giờ đây nằm ở sắc tuyết Thường Châu trắng xóa và màu đỏ của màu áo, dòng máu, trái tim và tinh thần ngoan cường Việt Nam.
Nhà báo Hà Quang Minh đã viết: “Mai này ai nhắc lại Thường Châu/ Bữa ấy tuyết rơi bạc mái đầu/ Mười mấy dũng sĩ lao ngược gió/ Để đời kính phục mãi về sau”. Nhờ cú đá phạt vào phút thứ 40 hiệp đầu tiên của người hùng Quang Hải, trái bóng lượn xé màn tuyết bằng một đường cong khéo léo và vừa vặn, tạo nên đường cầu vồng trong bão, làm tung lưới đội bạn, gỡ hòa tỉ số, thắp vào trái tim người Việt niềm hi vọng chạm đỉnh vinh quang với “hattrick” chiến thắng ở loạt sút luân lưu.
Hành trình dài đầy chông gai, những nỗ lực không mệt mỏi, tinh thần chiến đấu ngoan cường, các chiến binh “cháy” bằng 200% sức lực, cú ghi bàn siêu thực và sự bứt phá đầy kì tích - tất cả đã đầy đủ công thức cho một câu chuyện cổ tích, chỉ cần “ráp” thêm cái kết trọn vẹn, như mơ… Thế nhưng, “Happy Ending” không diễn ra như kì vọng, lưới nhà rung lên vào phút thứ 119 khiến niềm tiếc nuối như nhân lên gấp bội…
Không cần rơi nước mắt, hành trình của U23 Việt Nam vẫn có một cái kết không thể đẹp hơn
Hành trình của những chiến binh Việt Nam là tuyệt tác mà chẳng một biên kịch, đạo diễn tài hoa nào có thể định đoán kết cục. Câu chuyện được dệt nên bởi những điều kỳ diệu. Tiếng còi kết thúc trận đấu chung kết không phải là cái kết trong nước mắt, mà “Happy Ending” nằm lại phía sau, khi không một ai quay lưng, cả một dân tộc hân hoan, dang rộng vòng tay đón các chàng trai trở về từ bão tuyết…
Hình ảnh Đỗ Duy Mạnh cắm trên tuyết Thường Châu lá cờ đỏ sao vàng Việt Nam, tri ân người hâm mộ khiến mọi trái tim thổn thức. Ước mơ về tương lai, về sự chuyển mình của đất nước trong lời thơ Nguyễn Khoa Điềm được hiện thực hóa: “Mai này con ta lớn lên/ Con sẽ mang đất nước đi xa/ Đến những tháng ngày mơ mộng”.
Bước chân những chiến binh Việt Nam trên tuyết Thường Châu, tiếp tục được hàng chục triệu người hâm mộ dõi theo suốt hành trình trở về quê hương. Sẽ chẳng một bộ phim sử thi nào diễn tả hết không khí hào hùng ngày hôm đó, khi mọi tuyến đường rợp cờ hoa nghênh đón các tuyển thủ Việt Nam. Nhật báo hàng đầu nước Anh - Daily Mail giật tít: “Những cầu thủ trẻ Việt Nam được chào đón như những ngôi sao nhạc rock khi trở về nhà” và dẫn: “Một cuộc diễu hành chưa từng thấy trong lịch sử”.
U23 Việt Nam trượt chân ngay trên đỉnh vinh quang tại đêm chung kết, nhưng luôn chiến thắng trong lòng người hâm mộ: “Thắng làm vua, thua làm anh hùng”. Những anh hùng mang hình ảnh một Việt Nam nhỏ bé, kiên cường đến bạn bè quốc tế, họ thắp lại lửa lòng dân tộc, gắn kết hàng chục triệu trái tim. Và trên hết, không ai gục ngã, không ai quay lưng khi chiến bại, tinh thần dân tộc được đẩy cao hơn tất thảy, người hâm mộ đội mưa ròng rã đợi chờ, nghênh đón, vẫn cảm thấy không thấm tháp gì so với các chiến binh từng đội tuyết Thường Châu…
Một mùa giải khép lại với giấc mơ dang dở, hành trình của U23 Việt Nam chinh phục giải U23 Châu Á kết thúc, nhưng là một kết thúc mở: mở ra cơ hội, khó khăn và cả cám dỗ cho những chàng trai tuổi mười chín, đôi mươi; thắp lên niềm hi vọng của người hâm mộ về nền bóng đá tương lai, ươm mầm niềm tin cho thời kỳ bóng đá vàng son về sau…